Tôi nhớ lúc chị tôi vào ĐH. Ba muốn chị thi vào sư phạm, muốn con gái có một công việc ổn định và được trọng vọng. Ông hay lấy dì ra làm câu chuyện cho chị noi theo. Không những thế, ba còn khuyến khích thi vào các ngành: Toán, Lý, Hóa, Anh văn… để sau này đi dạy thêm cho dễ.
Và có lẽ, từ bao giờ trong suy nghĩ của đại bộ phận người dân nơi đây, những người phụ huynh, giáo viên thì dạy thêm đã là một câu chuyện thoát ra khỏi cái nghĩa đen đơn thuần của nó.
Tăng gia để đạt hiệu suất
Theo dòng thời sự, những ý kiến đôi bên trong câu chuyện "dạy thêm – học thêm" râm ran suốt mấy ngày qua, tôi có ghi nhận một chia sẻ của một cô giáo về áp lực hoàn thành chương trình, giúp học sinh sẵn sàng cho thi cử.
Số tiết dạy trên trường chưa thể đảm bảo hết kiến thức từ sách giáo khoa, rồi còn kiến thức mở rộng cho việc thi cử nặng nề. Bởi vậy, những giờ học thêm là cần thiết cho học sinh - hay nói cách khác nó như một hình thức "tăng gia" cho đạt hiệu suất và công việc được hoàn thành một cách tốt nhất.
![]() |
Để chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh căng thẳng, nhiều học sinh phải học thêm. Ảnh: Đinh Quang Tuấn |
Tôi nghĩ nó nằm ở một số lý do.
Đầu tiên làmối ưu tiên của giáo viên dành cho thời gian lên lớphay thời gian dạy thêm ở nhà.
Thời gian hạn hẹp, chương trình yêu cầu nhiều, dạy trên lớp cũng phải đuổi cho kịp giáo án. Thêm vào đó, lớp học sĩ số đông, khiến cho người giáo viên không thể nào sâu sát với trò. Lương bổng lại là chuyện rất thực tế, giáo viên cũng phải lao mình với cuộc sống mưu sinh, với những giờ dạy liên tục bất kể thời gian.
Gạt ra khỏi nhu cầu "cơm, áo, gạo tiền", tôi vẫn chứng kiến có nhiều thầy cô dạy thêm vì cái tâm, thù lao đối với họ ở mức vừa phải. |
Thứ hai có thể nói đến quan điểm của phụ huynh - một tác nhân mạnh mẽđẩy đến vấn nạn "dạy thêm, học thêm".
Tôi đã chứng kiến rất nhiều phụ huynh đẩy con mình làm việc không ngừng nghỉ chỉ vì muốn cho bằng chúng bạn. Chưa kể, cái mối lo "bị cô đì" ăn sâu trong ý thức hệ của người dân, có ý thức của những người lúc nào cũng cảm giác mình bị phụ thuộc, phải phục tùng cho một bộ phân nào đó. Tôi từng nghe một cô giáo già chia sẻ, cô muốn nghỉ lắm mà phụ huynh thì cứ nài ép…
Chẳng biết ai vui, cơ mà thấy học sinh thì cực quá! Nguy hiểm hơn, cái tư tưởng ấy lan dần sang cả bọn trẻ. Chẳng hiểu sao nó lại cảm thấy thiệt thòi hơn so với chúng bạn vì không được học nhà cô A, cô B. Rồi cũng có phụ huynh chọn việc học thêm như là một giải pháp cho thời gian chăm sóc con cái của mình.
Và phần thứ ba, có lẽ không thể nào thiếu đó là từcơ quan quản lý, đơn vị chủ quản. Lần nào cũng sẽ như nhau, các vị đều có những lý do cơ bản "Cải thiện đời sống giáo viên làm sao trong khi quỹ lương lại eo hẹp?". Rồi thì "bệnh thành tích". Cao hơn nữa là vấn đề xây dựng và quản lý chương trình đào tạo; phải cởi bỏ đi thật nhiều nút thắt đang hàng ngày trói buộc thầy cô, phụ huynh và chính bản thân các em học sinh.
Một nền giáo dục nhân bản
Trong nhiều lý lẽ trái chiều, tôi chẳng nghĩ bài viết này sẽ bênh vực ai. Chỉ mong các vị phụ huynh, quý thầy cô giáo, các nhà giáo dục hãy nhìn nhận vấn đề một cách tỉnh táo và suy xét. Xin hãy đặt chữ "Tâm" vào chính vấn đề - tôi nghĩ rất là hệ trọng này.
Giáo dục cần đưa ra các mục tiêu mang tính chuẩn mực chứ không phải đào tạo thiên tài, vì không có nền giáo dục nào có thể đào tạo ra thiên tài. Trong đó, mục đích quan trọng nhất là giúp học sinh hình thành nhân cách tốt, trung thực, sống có trách nhiệm với đồng loại, yêu thiên nhiên, tuân thủ pháp luật.
Các nước phương Tây đã chú trọng đến vấn đề nền tảng này từ lâu.
Tôi đã từng mắt tròn mắt dẹt khi tụi bạn nước ngoài phải vất vả lắm mới giải được các phương trình bậc 2, bậc 3. Chẳng phải trình độ thấp kém gì, nhưng trong chương trình phổ thông họ chưa học, hay nói cách khác là không cần học.
Nhưng bù lại, những kiến thức xã hội, đời sống, ngay cả những môn kinh tế cơ bản thìđã được tiếp xúc ở phổ thông, và đó là những kiến thức mà ngược lại đám sinh viên Việt Nam chúng tôi phải chào thua.
Học cũng là một hình thái lao động, nó cũng gây mệt mỏi, căng thẳng không khác những lao động khác.
Sau thời gian học quy định, học sinh phải được tận hưởng cuộc sống của mình.
Trong quá trình dạy học, nếu phát hiện những học sinh có năng lực đặc biệt thì cần hỗ trợ riêng để phát triển thật tốt năng khiếu sở trường. Đó mới là nền giáo dục nhân bản.
Tôi lại nhớ về những người giáo viên thời thơ ấu. Ngày học một buổi, buổi còn lại tự học, làm công việc nhà, vui chơi với chúng bạn, có thêm nhiều kỹ năng… Đến mùa thi thầy trò tập hợp nhau lại ôn tập.
Chúng tôi đã có những năm tháng đi học cực kỳ hạnh phúc và ý nghĩa.
Quý vị phụ huynh hãy nên tìm cho con em mình những người bạn, người hướng dẫn, đồng hành thật sự trong đời sống chứ đừng quấn lấy con trẻ trong mớ kiến thức đầy mộng mị hoặc những bảng điểm hoành tráng sau này chẳng biết đi về đâu.
Hiện thực đời sống trong lĩnh vực an ninh trật tự đã được tôi văn học hoá, điện ảnh hoá. Chẳng hạn như việc đánh án, những sự sa ngã, mưu hèn kế bẩn, hay chiến công… đều phảng phất điều đã xảy ra. Thậm chí các nhân vật trong phim cũng được tôi dựa trên những nguyên mẫu có thật. Ở đây tôi xin tiết lộ một chi tiết khá buồn cười là nhân vật Thiếu tướng Hoạch - Giám đốc Công an tỉnh Hưng Hoà và Thượng tá Tuất chỉ là 1 người. Ở nguyên mẫu này có sự đa nhân cách. Các thái cực đối lập trong nhân cách người này đều điển hình đến mức có thể bóc lớp làm thành một nhân vật hoàn chỉnh. Hiện nguyên mẫu đang ở tù bởi những sai phạm do mặt đối lập tiêu cực trong người đó gây ra.
Trước đó, nguyên mẫu là một anh hùng lực lượng vũ trang. Nói dễ hiểu là anh ấy rất giỏi, có thể nói là một “cao thủ” trong nghề điều tra, nhưng “ngã ngựa” bởi không kiểm soát được lòng tham khi có quyền hành trong tay nên đã phải trả giá. Trường hợp khác đó là nhân vật Đào Hải Triều. Trong số phận, cá tính của nhân vật này có một phần của chính tôi. Bởi vì tôi đã từng là một trinh sát hình sự trong nhiều năm, đã làm những việc như Hải Triều nên mới có chất liệu và cảm xúc thật để viết ra nhân vật này.
Chuyện người lính đứng trước sự lựa chọn, ranh giới đúng sai cũng là những điều chính bản thân tôi từng trải qua. Hồi tôi còn làm việc ở đội điều tra trọng án, phòng CSHS Hà Nội, có thời gian phải đi thuê nhà vì rất nghèo không có tiền mua nhà riêng. Ngôi nhà chừng 20 m2 cho 3 người, nhiều đêm tôi phải thức viết báo để có thêm thu nhập trả tiền nhà. Khi đó tôi là điều tra viên thụ lý một vụ trọng án, người nhà bị can thông qua một người bạn của tôi “bắn tiếng” rằng nếu con họ thoát án tử thì sẽ sang tên cho tôi ngôi nhà trên phố Bạch Mai. Tất nhiên tôi từ chối thẳng thừng vì lương tâm nghề nghiệp không cho phép làm sai lệch hồ sơ. Nhưng quyết định ấy cũng phải trải qua nhiều suy tư. Trải qua cung bậc cảm xúc đắn đo, lựa chọn, nên tôi mới viết về cuộc đấu tranh tư tưởng trong nội tâm người lính khi phải lựa chọn trung thành hay phản bội, phụng công hay tư lợi, thông qua nhân vật Thiếu uý Vũ Hạ Lam.
- Phim 'Bão ngầm' mô tả nhiều hiện tượng trần trụi, trong đó có những tình tiết nhạy cảm về nghề công an, lý do gì tiến sĩ ‘dám’ đưa những sự thật ấy lên phim?
Trong phim Bão ngầm, mặc dù với tư tượng chủ đề là tôn vinh người lính trinh sát với chiến công và hy sinh thầm lặng của họ. Nhưng tôi đã không mô tả người chiến sĩ công an như những ông thánh, không cố gắng tô vẽ, thần thánh hoá họ vì nhiều lẽ.
Thứ nhất, tôi cũng chính là người lính, với đầy đủ các sắc thái tâm lý ái ố hỷ nộ như bất kỳ con người nào. Bên cạnh những ưu điểm, cũng có nhiều hạn chế, hàng ngày chính bên trong tôi cũng xảy ra những cuộc đấu tranh giữa tốt và xấu, thiện và ác. Đồng đội tôi cũng vậy, có người thành anh hùng nhưng cũng có người bị khởi tố. Hiện tượng hơn 40 tướng lĩnh lực lượng vũ trang bị khởi tố hình sự trong những năm qua, thậm chí đến tầm thứ trưởng cũng bị xử lý trong công cuộc chỉnh đốn Đảng, bài trừ tham nhũng, tiêu cực… là minh chứng thuyết phục nhất cho vấn đề này. Nếu tả họ như thánh thì làm gì có chuyện đó. Và tả như thánh thì ai tin vào câu chuyện tôi kể.
Thứ hai, ngay trong mỗi người cũng đã chứa đựng những mặt đối lập thì trong nội bộ cơ quan tổ chức đương nhiên tồn tại điều này. Nếu không có ác, sẽ không có thiện và cuộc đấu tranh giữa chúng để kể. Cái ác càng dữ dội thì cái thiện càng mạnh mẽ và tạo nên sức hấp dẫn của xung đột.
Thứ ba, tôi hiểu trong thời kỳ bùng nổ thông tin như hiện nay, người dân với nền tảng dân trí ngày càng cao, sẽ không còn dễ dãi tin vào những thứ mà họ thấy trong văn học, điện ảnh, nếu không thấy đúng như hiện thực đang diễn ra trong cuộc sống. Kể một câu chuyện thuyết phục là phải dám đối mặt, dám đối kháng với những quan niệm chật hẹp, phải sáng tạo với biên độ tư duy rộng hơn, chân thực với đời sống hơn, thì mới có tính thuyết phục.
Thứ tư, nếu tả người lính như thánh, thì đương nhiên anh ta phải làm được việc của thánh thần. Ở đây tôi tả họ là người, nhưng nhiều người đã vượt lên cám dỗ, thử thách và làm được việc của thánh thần, đó là bảo vệ bình yên cuộc sống cho nhân dân. Đó mới là thứ tôi muốn nói, muốn kể.
Sau khi phim được chiếu, nhiều người phê phán phim làm xấu đi hình ảnh người lính. Tôi thấy phản ứng này rất có thể đi ra từ quan niệm mang tính khuôn mẫu xưa nay. Có thể thấy văn học nghệ thuật về đề tài người lính vẫn theo lối mòn xưa cũ, vẽ họ toàn thiện, toàn mỹ. Vì vậy khi thấy những sự thật trần trụi, sự khó chịu xảy ra như một lẽ đương nhiên.
Tuy nhiên, tôi xin nhắc lại tư tưởng chủ đề của phim Bão ngầmlà tôn vinh người chiến sĩ công an, vì đó là bạn bè, đồng đội và là chính tôi những năm tháng đã qua.
Chủ đề tư tưởng của bộ phim là tôn vinh chiến công của lực lượng công an trong đấu tranh tội phạm và trong sạch nội bộ, hoàn toàn không có mục đích móc máy, bóc mẽ ai đó hay chuyện gì đó. Những nhân vật tốt trong phim rất nhiều, như thiếu tướng Hoạch, đại tá Hà, Thiếu tá Thắng, Đại uý Triều… là gương công an tốt, là chủ đạo trong ngành công an. Phim có phản ánh các hiện tượng tiêu cực trong ngành nhưng đó chỉ là thiểu số. Những nhân vật như Tuất, Lâm chỉ là “con sâu làm rầu nồi canh”. Nhưng tôi phải kể về họ mới có cớ kể về cuộc đấu tranh làm trong sạch nội bộ.
- Đây là bộ phim có tính hiện thực nên sẽ khó chiều theo lòng của khán giả?
Đây không phải thể loại phim sitcom mà có thể sửa kịch bản sau khi được khán giả phản hồi. Tôi mong muốn kể một câu chuyện thật nhất có thể về cuộc chiến đấu với tội phạm hiện nay. Tôi không dừng lại ở cuộc chiến đấu với nguy hiểm của tội phạm, mà còn có cuộc chiến đấu trong sạch nội bộ và cuộc chiến đấu nội tâm mỗi người lính đứng trước tư lợi. Những điều đó đang diễn ra hàng ngày hàng giờ, tôi chỉ đơn giản là một người kể hiện thực, không đặt ra cho mình trách nhiệm phải tô màu hiện thực hay sai lệch hình ảnh nào đó theo hướng tích cực hoặc tiêu cực.
- Nhưng nếu làm phim mà không chiều lòng khán giả thì 'gạch đá' nhận về sẽ nhiều vô cùng. Những ngày qua có lẽ anh cũng thấy được điều đó?
Phim có rất nhiều lời khen chê, chứng tỏ đang thu hút được sự quan tâm đông đảo của khán giả xem truyền hình cả nước. Chỉ số rating đạt 5.3 trong nhiều tháng là minh chứng cho điều này.
Về lời khen, nhiều người đánh giá bộ phim đã góp một tiếng nói trung thực, thẳng thắn về hiện thực đời sống. Xúc động nhất là có nhiều anh em, đồng đội, cán bộ chiến sĩ trong lực lượng công an gọi cho tôi và nói họ thấy có mình trong phim. Với tôi đây là lời khen quan trọng nhất. Bởi vì tôi viết kịch bản này là thay đồng đội kể lại những câu chuyện của họ. Có anh vẫn chê, bảo tôi mới mon men hiện thực. Điều ấy đúng, vì những điều tôi kể chỉ là chấm phá, không thể nói thật, kể hết hiện thực.
Tôi cũng không cầu danh lợi, chỉ làm những việc tôi cho là đúng, tốt cho xã hội, tốt cho nhiều người. Những người đang có dấu hiệu suy thoái đạo đức cũng có thể nhìn thấy kết cục của người khác mà rút ra bài học. Tôi hoàn toàn bám sát chủ trương của Đảng, Nhà nước và ngành công an.
Hàn Triệt
" alt=""/>Tác giả 'Bão ngầm': Hãy khen chê một cách thuyết phục, có văn hoá.Châu Dương Thanh thừa nhận hai người đã chia tay được một thời gian. Tuy nhiên, đến bây giờ, cô mới có thể bình tĩnh để nói rõ mọi chuyện. Cô nhắc lại rất nhiều những kỷ niệm bên bạn trai cũ, như việc anh bỏ công việc để đưa cô đi du lịch, hay sẵn sàng công khai mối quan hệ của hai người với giới giải trí và công chúng.
![]() |
La Chí Tường và bạn gái Hai người thuở còn mặn nồng. |
Sau đó, người mẫu sinh năm 1988 bức xúc cho biết La Chí Tường có một chiếc điện thoại riêng để liên lạc với rất nhiều phụ nữ khác. Thậm chí, cô đã nhiều lần phát hiện ra anh dẫn nhân tình về nhà khi cô đi vắng, hay nhắn tin rủ đi chơi riêng.
Khi anh có công việc phải đi công tác ở thành phố khác, anh sẽ vào khách sạn với đồng nghiệp nữ trong giới Hoa ngữ, thậm chí cả là nhân viên trang điểm. Cô đau lòng vì tất cả những người này đều được La Chí Tường giới thiệu với Châu Dương Thanh trước đó là “bạn bè”.
![]() |
Trước đó, mối quan hệ của cả hai người đã có nhiều dấu hiệu tan vỡ. |
Đoạn cuối tâm thư, Châu Dương Thanh cũng bày tỏ tình cảm chân thành của mình trong 9 năm yêu nhau, đồng thời cũng cảm ơn những gì mà bạn trai cũ làm cho mình. Cô viết: ''Em không hối tiếc những năm tháng bên anh, những điều tốt đẹp em nhắc về anh lúc này còn nhiều hơn cả những thứ xấu xa em kể nữa”.
Sau đó, cô kết thúc bằng việc khuyên những cô gái khác đừng cố gắng để thay đổi một người đàn ông. Châu Dương Thanh khẳng định mình sẽ không buồn vì những điều không xứng đáng.
![]() |
Chuyện tình 9 năm của hai người từng được nhiều người ngưỡng mộ. |
Châu Dương Thanh là người mẫu hạng trung trong giới giải trí Hoa ngữ nhưng lại gây chú ý khi là bạn gái 9 năm của La Chí Tường. Cô hiện là fashionista được yêu thích trên mạng xã hội Trung Quốc nhờ phong cách ăn mặc sành điệu, khả năng trang điểm tốt.
Minh Ngọc
- Những hình ảnh ngọt ngào của Huỳnh Hiểu Minh và bạn diễn Thái Văn Tịnh khiến người hâm mộ không khỏi tò mò.
" alt=""/>La Chí Tường bị bạn gái cũ chia tay vì thói trăng hoa